img
Thông báo
Sắp bắt đầu năm học mới, lớp hiện tại của bạn đang là lớp {{gradeId}}, bạn có muốn thay đổi lớp không?
img

Soạn bài Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ| SGK Ngữ Văn lớp 6 Cánh diều

Tác giả Hoàng Uyên 16:20 06/02/2025 13 Tag Lớp 6

Trong bài viết này, VUIHOC sẽ hướng dẫn các bạn cách để soạn bài Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ cùng trả lời các câu hỏi trong sách giáo khoa Ngữ văn Cánh diều lớp 6 để nắm rõ được nội dung và ý nghĩa của bài học, cùng theo dõi nhé!

Soạn bài Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ| SGK Ngữ Văn lớp 6 Cánh diều
Mục lục bài viết
{{ section?.element?.title }}
{{ item?.title }}
Mục lục bài viết x
{{section?.element?.title}}
{{item?.title}}

Soạn bài Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ| SGK Ngữ Văn lớp 6 Cánh diều 

1. Bài viết thực hành tham khảo số 1

Tôi đã nhiều lần tự hỏi bản thân mình: "Liệu ba mẹ có thương mình không?" Có lẽ các bạn sẽ thấy ngạc nhiên khi nghe câu hỏi này. Tôi từng nghĩ rằng mẹ không quan tâm đến tôi, nhưng rồi tôi nhận ra mình đã sai. Mẹ luôn yêu thương, lo lắng cho tôi trong mọi hoàn cảnh, âm thầm dõi theo và che chở mỗi khi tôi yếu lòng. Đặc biệt, khi chứng kiến mẹ tận tụy chăm sóc tôi những lúc ốm đau, tôi càng thấm thía hơn tình yêu bao la mà mẹ dành cho mình.

Tối hôm trước, tôi mải mê đọc truyện đến tận sáng mới đi ngủ. Vì quá say sưa với nội dung hấp dẫn của câu chuyện, tôi quên mất rằng sáng mai mình còn phải đi học cả ngày. Hậu quả là khi đến lớp, tôi cảm thấy vô cùng mệt mỏi, đầu đau như búa bổ, mắt thì cay xè vì thiếu ngủ. Tôi cố gắng ngồi học nhưng cảm giác như có tảng đá nặng đè lên đầu, khiến từng phút trôi qua thật nặng nề. Khi tan học, tôi về nhà trong trạng thái kiệt sức, bỏ cả bữa tối rồi chui ngay vào phòng. Mẹ gọi hỏi nhưng tôi chẳng còn đủ sức trả lời. Tôi nằm bẹp trên giường, tai ù đi, không còn quan tâm đến bất cứ điều gì xung quanh nữa.

Đột nhiên, một bàn tay mát lạnh đặt lên trán tôi, nhẹ nhàng kiểm tra xem tôi bị làm sao. Mở mắt ra, tôi thấy mẹ đang ngồi bên cạnh, khuôn mặt đầy lo lắng. Mẹ dịu dàng nói:

- "Ăn cháo đi con! Mẹ mới nấu xong, đúng loại cháo sườn mà con thích nhất đây!"

Tôi nũng nịu lắc đầu, không muốn ăn, nhưng mẹ vẫn kiên nhẫn đút cho tôi từng thìa nhỏ. Cuối cùng, tôi cũng ăn hết một bát cháo con. Ngay sau đó, mẹ đưa cho tôi viên thuốc – thứ mà tôi ghét nhất. Mẹ dỗ dành tôi:

- "Uống xong viên thuốc này là con sẽ khỏi bệnh ngay! Tin mẹ đi!"

Tôi nhìn mẹ rồi ngoan ngoãn nghe lời.

Viên thuốc ấy thật đắng làm sao! Cố gắng nuốt xuống, tôi khẽ nhăn mặt rồi nhìn mẹ. Bất chợt, tôi nhận ra mẹ dường như đã già đi rất nhiều. Mái tóc mẹ không còn đen óng như ngày nào, mà đã điểm vài sợi bạc. Trên gương mặt trái xoan phúc hậu, những nếp nhăn đang dần hiện lên theo năm tháng. Mẹ tôi – người phụ nữ tần tảo, ngày đi làm vất vả ở công ty, tối về lại lo lắng chăm sóc gia đình mà chưa một lời than vãn.

Cơn sốt đã hạ nhưng tôi vẫn mệt lả, chẳng còn sức làm gì, cứ thế chìm vào giấc ngủ. Mãi đến trưa hôm sau, khi ánh nắng xuyên qua ô cửa sổ làm tôi khó chịu, tôi mới tỉnh giấc. Cơ thể nhẹ nhõm hơn nhiều. Quay sang bên cạnh, tôi thấy mẹ nằm đó, ngủ thiếp đi vì mệt. Nhịp thở mẹ đều đều, gương mặt vẫn phảng phất sự lo âu. Hóa ra mẹ đã thức suốt đêm, liên tục kiểm tra xem tôi đã đỡ hơn chưa.

Tôi chợt nhận ra rằng chỉ có tình yêu thương của mẹ dành cho tôi là không bao giờ thay đổi. Bao lần tôi dỗi hờn, cãi lại mẹ, nhưng mẹ vẫn kiên nhẫn, âm thầm chăm sóc. Tôi bật khóc vì thương mẹ, tôi tự nhủ rằng phải cố gắng học hành, sống tốt để mẹ yên lòng, để mẹ có thể mỉm cười hạnh phúc.

Mẹ là người luôn chở che, chăm sóc, yêu thương và nuôi dưỡng tôi từ khi còn bé đến lúc trưởng thành. Tình mẹ bao la, rộng lớn như biển cả, trải dài vô tận, luôn bao bọc và dõi theo tôi trên từng bước đường đời. Nhờ có tình yêu ấy, tôi mới có thể phát triển, trưởng thành và mạnh mẽ hơn mỗi ngày. Càng lớn, tôi càng nhận ra rằng tốc độ già đi của mẹ tỉ lệ thuận với sự trưởng thành của tôi. Những nếp nhăn trên gương mặt mẹ, những sợi tóc bạc ngày một nhiều khiến tôi xót xa. Vì vậy, tôi luôn mong mẹ có thật nhiều sức khỏe, luôn bình an và hạnh phúc. Mẹ là người quan trọng không thể thiếu trong cuộc đời mỗi chúng ta. Nếu ai đó không có mẹ hoặc thiếu đi sự quan tâm của mẹ, đó thực sự là một thiệt thòi lớn. Thời gian không chờ đợi ai, vì thế, chúng ta cần yêu thương, quan tâm, giúp đỡ mẹ nhiều hơn khi còn có thể.

Duy nhất khóa học DUO tại VUIHOC dành riêng cho cấp THCS, các em sẽ được học tập cùng các thầy cô đến từ top 5 trường chuyên toàn quốc. Nhanh tay đăng ký thôi !!!!

2. Bài viết thực hành tham khảo số 2

Như thường lệ, sau bữa cơm tối sum vầy bên gia đình, em giúp mẹ rửa bát, lau dọn bàn ăn sạch sẽ rồi mới trở về phòng học bài. Thói quen này đã được em duy trì khá lâu, bắt đầu từ một lần em phạm sai lầm mà đến tận bây giờ vẫn nhớ rõ. Chính từ đó, em hiểu hơn về trách nhiệm và luôn muốn san sẻ công việc với mẹ.

Hồi đó, em là một học sinh lớp 4, luôn được thầy cô khen ngợi vì chăm ngoan, học giỏi. Bố mẹ ai cũng tự hào về em, còn em thì cảm thấy vinh dự với những thành tích mà mình đạt được. Những lời khen ngợi và thành tích ấy dần khiến em tin rằng chỉ cần học giỏi là đủ, không cần làm gì khác. Vì thế, em bắt đầu tự mãn, nghĩ rằng ngoài việc học “vất vả”, thời gian còn lại chỉ nên dành để vui chơi, giải trí. Dù đã học lớp 4 nhưng em chưa bao giờ động tay vào bất cứ công việc nhà nào để giúp đỡ bố mẹ. Một phần vì em chưa ý thức được trách nhiệm của mình, phần khác cũng vì bố mẹ rất thương em, không bao giờ yêu cầu em làm việc nhà. Họ luôn muốn em có nhiều thời gian để học tập, vui chơi mà không phải bận tâm đến bất cứ điều gì khác.

Điều đó cứ tiếp diễn cho đến một ngày chủ nhật nọ. Hôm ấy, vì cả tuần dậy sớm đi học nên em ngủ đến tận 10 giờ trưa mới tỉnh giấc. Khi xuống nhà, em thấy trên bàn đã bày sẵn một mâm cơm ngon lành, bên cạnh là một mẩu giấy nhỏ với lời nhắn của mẹ: “Hương ơi, hôm nay bố mẹ có việc ở cơ quan nên phải đi làm, đến chiều mẹ mới về. Con ăn cơm xong thì dọn dẹp ngăn nắp nhé.”

Em chỉ đọc qua loa rồi ngồi xuống ăn. Khi ăn xong, thay vì dọn dẹp như mẹ dặn, em vội vàng chạy lên nhà thay quần áo rồi sang nhà bạn chơi. Bàn ăn vẫn còn bừa bộn nhưng em không hề bận tâm. Em nghĩ rằng, cứ để đó, chờ đến khi mẹ về rồi mẹ sẽ tự dọn dẹp như mọi khi mà thôi.

Chiều hôm ấy, khi em trở về nhà, mẹ đang lúi húi dọn dẹp trong bếp. Đứng từ ngoài cửa nhìn vào, em thấy rõ sự mệt mỏi trên gương mặt mẹ. Mọi ngày, đôi bàn tay mẹ luôn thoăn thoắt làm việc, nhưng hôm nay lại chậm chạp hơn. Nhìn cảnh đó, em bỗng cảm thấy mình thật vô tâm.

Mẹ đã phải làm việc vất vả suốt cả ngày ở cơ quan, về nhà lại lo toan bao nhiêu việc không tên. Trong khi đó, em chỉ đi học rồi về nhà vui chơi, nghỉ ngơi mà chẳng bận tâm giúp đỡ mẹ. Nhớ lại những suy nghĩ ích kỷ và hành động vô tâm trước đây, em thấy mình thật đáng trách.

Không chần chừ, em tiến vào bếp, cầm lấy chiếc khăn lau bàn thật cẩn thận. Trước ánh mắt ngạc nhiên của mẹ, em nhẹ nhàng nói:
- Mẹ ơi, để con phụ mẹ nhé!
Mẹ nhìn em, khuôn mặt lộ rõ vẻ bất ngờ rồi nở một nụ cười ấm áp. Đôi mắt mẹ ánh lên niềm vui, giọng nói cũng trở nên nhẹ nhàng, hạnh phúc hơn:
- Ừ, con gái mẹ giỏi lắm!

Khoảnh khắc ấy, em nhận ra rằng, dù chỉ là một hành động nhỏ, nhưng lại có thể mang đến niềm vui lớn cho mẹ.

Từ hôm đó, cứ có thời gian là em lại giúp mẹ làm các công việc nhà như quét nhà, phơi áo quần… Và đặc biệt là công việc rửa bát sau khi ăn cơm đã được em nhận là của mình, không để mẹ phải làm một lần nào. Bởi em đã nhận ra được lỗi lầm của mình, và muốn bù đắp lại cho mẹ sau những hành động vô tâm của mình.

Giờ đây, em đã là một cô bé chăm chỉ và biết quan tâm đến mẹ nhiều hơn. Bây giờ, mẹ không chỉ tự hào vì em là một học sinh giỏi, mà còn tự hào vì em là đứa con ngoan, biết giúp đỡ gia đình. Điều đó, khiến em vô cùng hạnh phúc, và có thêm động lực để hoàn thiện mình hơn mỗi ngày.

>> Xem thêm: Soạn văn 6 Cánh diều

3. Bài viết thực hành tham khảo số 3 

Không ai trong chúng ta sinh ra đã hoàn hảo tuyệt đối. Trên hành trình trưởng thành, dù vô tình hay cố ý, ai cũng đã từng mắc lỗi. Những sai lầm đó đôi khi không chỉ ảnh hưởng đến bản thân mà còn làm tổn thương những người xung quanh. Em cũng từng phạm lỗi như vậy. Đến tận bây giờ, hình ảnh mẹ khi em mắc lỗi vẫn in sâu trong tâm trí, khiến em luôn kiên trì và tự nhắc nhở bản thân phải thay đổi.

Em may mắn được sinh ra và lớn lên trong vòng tay yêu thương của bố mẹ. Bố thường bận việc ở những nơi xa xôi nên mẹ luôn quan tâm, chăm sóc em hết mực. Từ ngày cắp sách tới trường, em luôn cố gắng đạt danh hiệu học sinh giỏi toàn diện. Mẹ và bố lúc nào cũng tự hào và tạo điều kiện tốt nhất cho em. Niềm tin của mẹ đặt trọn vẹn ở em, mẹ thậm chí không khắt khe thời gian học tập ở nhà với em.

Năm em học lớp 5, một câu chuyện đáng nhớ đã xảy ra. Vì ham chơi, em lơ là việc học tập, không chú ý làm bài tập. Để rồi trong lần kiểm tra cuối kì 1, bàng hoàng khi nhận được bài kiểm tra điểm thấp. Trên trang giấy trắng, trong ô điểm và dòng chữ phê ngay ngắn, có số 3 màu đỏ hiện lên cùng lời nhận xét: “Lười học bài, kiến ​​thức mơ hồ.” Những dòng chữ ấy như một cú đánh mạnh vào tâm trí em. Lo lắng thất vọng, bủa vây. Trống tan trường đã điểm, nhưng em vẫn thẫn thờ ngồi yên tại chỗ, không muốn về nhà. Em suy nghĩ, không biết phải nói gì với mẹ. Con đường về nhà trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết. Cuối cùng, em đã quyết định nói dối mẹ. Em sẽ giấu đi bài kiểm tra này, chắc chắn mẹ sẽ không biết được.

Cánh cổng gỗ thuộc dần dần hiện ra trước mắt. Mẹ đứng đó, nở nụ cười hiền và ân cần hỏi:
- Hôm nay đi học có mệt không con?

Mẹ đưa cho em một cốc nước mát, rồi dịu dàng nói tiếp:
- Bài kiểm tra cuối cùng con làm tốt chứ? Có khó quá không?

Em giật mình, tim đập mạnh, không dám nhìn thẳng vào đôi mắt đầy chờ mong ấy. Sau đó em trả lời mẹ:
- Dạ, cũng ổn ạ.

Rồi em đi vào phòng và làm bài tập. Cẩn thận, giấu bài kiểm tra vào cuốn nhật ký, kẹp chặt, rồi đặt giá sách lên các tầng cao nhất.

Nhưng “cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra”, em cuối cùng cũng bị mẹ phát hiện. Một tuần trôi qua êm đẹp, em yên tâm vì bài kiểm tra được giấu kín. Cho đến một ngày, em đi học về nhưng không thấy mẹ đón khách ngoài phòng như mọi ngày. Một cảm giác giác bất an dâng lên trong lòng.

Em rảo bước về phòng để xem. Khi đi ngang qua khe cửa nhỏ, em đứng lại. Trước mắt em là một cảnh tượng đầy sững sờ. Ngay giữa đống rác ở trong phòng, bài kiểm tra của em nằm ngay dưới chân mẹ. Mẹ cầm nó lên, gương mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên, rồi thoáng chốc chuyển sang buồn bã. Đôi mi dài cụp xuống, che đi ánh mắt ươn ướt. Lòng em như thắt lại, cảm xúc dâng trào.

Em gọi nhẹ nhàng. Mẹ chậm rãi quay sang nhìn em, vội vàng lau đi những giọt nước mắt. Giọng mẹ trầm xuống, khác với thường ngày:

- Về rồi à. Rửa tay rồi ăn cơm thôi.

Mẹ lặng lẽ gấp bài kiểm tra, sắp xếp lại sách như chưa có chuyện gì xảy ra. Không một lời hỏi thăm, mà lại là im lặng lại làm em đau lòng hơn. Em đứng ngoài cửa, nhìn mẹ mà không dám bước vào, lòng tràn ngập nỗi ân hận và xót xa trước nỗi buồn sâu thẳm của mẹ.

Bữa tối trôi qua trong sự yên tĩnh đến lạ thường. Cả ngày, mẹ không nói thêm lời nào. Em suy nghĩ, cuối cùng quyết định xin lỗi mẹ. Khi mẹ đang nằm yên, em rụt rè bước đến bên giường, giọng lí nhí: “Mẹ ơi, con xin lỗi. Con không nên lơ là chuyện học hành, lại giấu mẹ. Con hứa sẽ không tái phạm nữa. Mẹ đừng buồn mẹ nhé…”. Nói đến đây, em bật khóc to. Mẹ bật mình dậy, thơm ôm em. Nước mắt mẹ cũng rơi. Mẹ nhẹ nhàng nói: “Con biết lỗi là tốt. Nhưng đừng giấu mẹ nữa, con phải tin tưởng bố mẹ. Dù thế nào, mẹ vẫn luôn ở bên con.” Những lời mẹ nói in sâu vào trái tim em. Mẹ con em ôm nhau thật lâu. Lòng em cảm thấy thoải mái hơn bao giờ hết.

Thời gian lặng lẽ trôi, em đã sửa đổi lỗi lầm ngày ấy. Những hình ảnh đầy cảm động của mẹ vẫn luôn in sâu trong tâm trí, nhắc nhở em phải sống thật tốt, không phụ lòng mẹ. Mẹ là niềm hạnh phúc, là ánh mặt trời ấm áp soi sáng cuộc đời em. Mọi người mẹ trên thế gian này đều vĩ đại, chúng ta hãy luôn trân trọng và yêu thương mẹ!

 

HỌC ONLINE CÙNG GIÁO VIÊN TOP 5 TRƯỜNG ĐIỂM QUỐC GIA

Khóa học online ĐẦU TIÊN VÀ DUY NHẤT:  

⭐ Xây dựng lộ trình học cá nhân hóa, giúp con tăng 3 - 6 điểm chỉ sau 1 khóa học

⭐ Học chắc - ôn kỹ, tăng khả năng đỗ vào các trường chuyên cấp 2, cấp 3 

⭐ Chọn thầy cô, lớp, môn học theo mong muốn và thời gian biểu cá nhân 

⭐ Tương tác trực tiếp hai chiều cùng thầy cô, hỗ trợ con 24/7  

⭐ Học lý thuyết đi đôi với thực hành, kết hợp chơi và học giúp con học hiệu quả 

⭐ Công nghệ AI cảnh báo học tập tân tiến, giúp con tập trung học tập

⭐ Tặng full bộ tài liệu độc quyền trong quá trình học tập được biên soạn bởi các thầy cô TOP 5 trường điểm quốc gia

Trải nghiệm khóa học DUO hoàn toàn miễn phí ngay!!
 

 

Qua bài viết này, VUIHOC đã cung cấp cho các em chi tiết Soạn bài Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ trong sách giáo khoa Ngữ văn Cánh diều lớp 6. Hi vọng rằng những gợi ý, hướng dẫn của bài soạn có thể giúp các em nắm được những ý chính của bài học cũng như trau dồi được thêm nội dung kiến thức. Để học nhiều hơn các kiến thức của những môn học khác thì các em hãy nhanh tay truy cập vào website vuihoc.vn hoặc đăng ký khóa học với các thầy cô giáo của VUIHOC ngay bây giờ nhé!

>> Mời bạn tham khảo thêm:

Banner after post bài viết tag lớp 6
| đánh giá
Hotline: 0987810990