img
Thông báo
Sắp bắt đầu năm học mới, lớp hiện tại của bạn đang là lớp {{gradeId}}, bạn có muốn thay đổi lớp không?
img

Soạn bài Viết bài văn tả cảnh sinh hoạt| Văn 6 kết nối tri thức

Tác giả Hoàng Uyên 16:14 18/11/2024 585 Tag Lớp 6

Bài văn tả cảnh sinh hoạt mang đến những trải nghiệm thú vị trong việc quan sát và miêu tả không gian sống, các hoạt động hàng ngày và cảm xúc xung quanh nó. Theo dõi soạn bài viết bài văn tả cảnh sinh hoạt để biết cách viết một bài văn miêu tả và rèn luyện kỹ năng viết của bạn nhé!

Soạn bài Viết bài văn tả cảnh sinh hoạt| Văn 6 kết nối tri thức
Mục lục bài viết
{{ section?.element?.title }}
{{ item?.title }}
Mục lục bài viết x
{{section?.element?.title}}
{{item?.title}}

1. Soạn bài Viết bài văn tả cảnh sinh hoạt: Cảnh phiên chợ quê em

1.1 Bài viết tham khảo 1

Hôm nay là mùng năm tháng Chạp âm lịch và cũng là ngày chủ nhật nên cả gia đình em quyết định đi chợ. Em cảm thấy rất háo hức vì chợ quê thường nhật rất đông vui, nhiều cửa hàng buôn bán đa dạng với những mặt hàng phong phú.

Chợ quê em nằm gần trung tâm huyện, họp trên một bãi đất rộng lớn; tại đầu chợ có một cây gạo lớn, vậy nên được gọi là chợ Gạo. Phiên chợ chỉ diễn ra ba lần mỗi tháng, mẹ em vẫn quen gọi là chợ phiên.

Bảy giờ sáng, cả nhà em bắt đầu rời khỏi nhà và hòa vào dòng người đến chợ. Khung cảnh hôm nay khác hẳn những phiên chợ bình thường bởi đây là phiên chợ Tết đông đúc, chật kín người từ khắp nơi đổ về. Ai nấy đều mặc quần áo rất đẹp, trong đó có nhiều người dân tộc với trang phục lạ mắt, sặc sỡ, khiến cho không khí chợ Tết thêm phần rực rỡ. Đây chính là thời gian nhộn nhịp nhất trong năm, mọi người cùng nhau mua sắm và giao lưu.

Chợ quê năm nay đã có nhiều sự thay đổi, khác xa so với trước. Thay vì những thúng, mẹt thì giờ đây là các ki-ốt và cửa hàng khang trang. Các gian hàng thường trống trải nay đã đầy ắp hàng hóa bày bán. Trước mắt em là khu lương thực và hoa quả hấp dẫn: dưa hấu tròn, to như những chú lợn con; thanh long đỏ hồng, căng tròn; ngô bắp hạt vàng túm thành các bó lớn. Đặc biệt, các thúng hạt dẻ và sọt cam, quýt mọng nước khiến em không khỏi thèm thuồng. Sau khu hoa quả là hàng rau, với những mớ rau xanh tươi mơn mởn như rau cải, rau xà lách được bó chặt và xếp gọn gàng, trông thật thích mắt. Tiếng rao vang của người bán, người mua thì chen lấn nhau, tạo nên sự ồn ã, nhộn nhịp.

Tiếp đó, gia đình em đến khu bán gia súc và cá cảnh. Nơi đây cũng tấp nập không kém, nhiều người mua tụ tập lại để tìm hiểu giá cả ở khu vực bán trâu, bò. Khu vực bán lợn là nơi mà em rất thích xem,  những chú lợn trắng hồng hoặc đen huyền kêu “ụt ịt” đáng yêu. Em và em em rất muốn xem những chú chó được bán ở gần đấy, nhưng mẹ bảo rằng sẽ tốn thời gian nên bỏ qua. Tại khu bán cá cảnh, những chú cá bơi lội với màu sắc rực rỡ khiến em được mở rộng tầm mắt hơn, em không nghĩ có nhiều chú cá xinh đẹp đến vậy. 

Khu vực nhộn nhịp nhất là chỗ bán vải, quần áo, chỉ thêu. Những phụ nữ đến từ các bản làng xa xôi diện những bộ trang phục sặc sỡ làm cho không gian thêm phần sinh động. Chúng em dừng lại tại gian hàng của một cô khoảng ba mươi tuổi, cô bán hàng rất niềm nở. Với giá cả hợp lý, mẹ em đã mua cho hai chị em mỗi người một bộ quần áo mới để mặc trong dịp Tết.

Bỗng dưng, một mùi thơm quyến rũ tỏa ra từ khu bán hàng ăn khiến em thèm thuồng. Những món ăn được đặt trong nồi, chậu, đặc biệt có một cái chảo lớn với món thắng cố mà ai cũng biết. Gần khu ăn uống là cửa hàng tranh với đủ loại từ tranh Đông Hồ đến tranh đá quý, tranh thêu... Những bức tranh cành đào tuyệt đẹp cùng những chữ nho được một cụ đồ cẩn thận vẽ dưới ánh mắt trầm trồ của mọi người làm cho em mải mê ngắm nhìn.

Phiên chợ Tết tại bản làng em không chỉ là nơi để mọi người mua bán, trao đổi hàng hóa mà còn phản ánh văn hóa độc đáo của người dân vùng núi phía Bắc, tạo cơ hội giao lưu, trao đổi hàng hóa giữa các dân tộc.

Thời gian trôi nhanh, chợ cũng bắt đầu vãn dần khi trời đã về trưa. Gia đình em cũng chuẩn bị về nhà kịp bữa trưa. Ngày hôm nay để lại cho em nhiều niềm vui, và em sẽ không bao giờ quên phiên chợ Tết này. Em mong chờ những phiên chợ quê tổ chức đúng vào ngày chủ nhật để lại được cùng mẹ dạo quanh chợ. 

1.2 Bài viết tham khảo 2

Từ ngày 20 tháng Chạp, sân vận động xã em trở thành khu chợ hoa Tết, khoác lên mình một diện mạo mới. Chỉ cần nhìn thấy những chiếc xe tải lớn nối nhau kéo đến, mọi người đều nhận ra rằng chợ hoa đã chính thức mở cửa.

Để phục vụ cho chợ hoa, sân vận động được trang trí đèn chiếu sáng ở bốn phía, tạo điều kiện cho người dân thưởng thức hoa vào cả ban ngày lẫn ban đêm. Sân được chia thành các ô vuông đều đặn, mỗi ô được sắp xếp một cách khoa học vừa thẩm mỹ vừa gọn gàng, vừa dễ di chuyển. Năm nay, chợ hoa phong phú và đa dạng hơn bao giờ hết. Nhớ lại những ngày còn nhỏ, chợ hoa chỉ chiếm một góc sân vận động với vài loại hoa quen thuộc như hoa đào, hoa cúc, hoa vạn thọ và hoa hồng. Giờ đây, chợ hoa đã chật kín cả sân, lan ra cả phần vỉa hè bên ngoài. Các loại hoa và cây cảnh phong phú, từ những loài hoa đặc trưng của Tết đến những loài hoa đẹp từ khắp các miền đất nước, thậm chí có cả những loài hoa nhập khẩu. Bất cứ loại hoa nào, từ hoa cắm đến hoa trồng trong chậu, đều có mặt tại đây.

Dòng người đến chợ hoa lúc nào cũng tấp nập, rộn ràng. Tiếng cười nói hòa quyện với giai điệu nhạc xuân vang lên từ 20 đến tận 30 Tết. Họ đến không chỉ để mua hoa mà còn để chiêm ngưỡng, trò chuyện và tận hưởng không khí xuân tràn đầy trong chợ hoa. Năm nào, em cũng đi chợ hoa ít nhất năm, bảy lần; có những ngày, em còn phải ghé thăm chợ đôi ba lần để thỏa mãn niềm đam mê với sắc hoa. Nếu một ngày không còn chợ hoa, không khí Tết chắc chắn sẽ giảm đi một nửa.

Chợ hoa Tết không chỉ đơn thuần là nơi bày bán hoa mà còn là nơi hội tụ, chứa đựng không gian mùa xuân của quê hương em. Chợ hoa đã trở thành một đặc trưng và một thói quen quen thuộc, báo hiệu Tết đã đến rất gần. Em và bạn bè đều thích đi chợ hoa, chụp ảnh kỷ niệm cùng nhau hoặc giúp mẹ chọn những bó hoa đẹp nhất để trưng bày ngày tết.  

1.3 Bài viết tham khảo 3 

Em sinh ra và lớn lên ở thành phố, nhưng quê hương em lại nằm ở miền quê Nam Định. Hàng năm, vào dịp Tết, em đều được về quê và điều em thích nhất chính là đi chợ phiên ngày Tết ở nơi đây.

Phiên chợ Tết quê em nhộn nhịp, đông vui lắm. Ngay từ sáng sớm, đã có rất nhiều người đến họp chợ. Để tránh bị lạc, em thường nắm tay bà thật chặt mỗi khi cùng bà đi chợ. Vừa bước vào cổng chợ, em đã thấy một dãy các cô, các chị đang bán đủ loại hoa đẹp. Những thùng hoa rực rỡ với màu sắc sống động như hoa hồng, hoa cúc và hoa lay ơn khiến không khí càng thêm tưng bừng. Tiến sâu vào chợ, nơi đông người nhất là các quầy hàng bánh kẹo, mứt rượu dành cho ngày Tết. Tiếng người bán, người mua hỏi giá và mặc cả vang lên rộn rã trong không khí khẩn trương. Bên cạnh đó là những bức tranh và các đồ trang trí mạ màu vàng óng ánh để làm đẹp cho nhà cửa dịp Tết. Những đồng tiền vàng to, những bức tượng gốm sứ tinh xảo khiến em vô cùng thích thú. Đi chợ cùng bà, bà còn chỉ cho em những điều mà em chưa được biết, chẳng hạn như ý nghĩa mua hai cây mía để cạnh ban thờ ngày Tết hay tục mua vôi cuối năm… 

Đi tiếp vào chợ, em như lạc vào một khu rừng cây cảnh lung linh, nơi bày bán cây quất, cây đào và cây mai. Màu cam của những quả quất nặng trĩu, xen lẫn màu hồng của cánh đào, và màu vàng của những cành mai tạo nên một bức tranh sinh động rực rỡ sắc màu. Trong chốc lát, em bỗng ước muốn mang tất cả hoa đào, mai về nhà để trang trí vì chúng quá đẹp. Bà đã dẫn em thăm tiếp chợ và mua một ít lá dong về gói bánh chưng. Khu vực này không chỉ bán lá dong mà còn bày bán rất nhiều quả bưởi, chuối và các loại hoa quả khác để trưng bày mâm ngũ quả. Thỉnh thoảng, hai bà cháu lại gặp những người quen, họ tay bắt mặt mừng, cười nói vui vẻ. Đi dọc chợ, tiếng rao hàng, tiếng cười nói và tiếng gọi nhau í ới khiến cho không khí nơi đây thật nhộn nhịp. Sau khi mua sắm xong, bà mua cho em một quả bóng bay thật đẹp được bán ở cổng chợ. Quanh chú bán bóng lúc nào cũng vây quanh rất nhiều trẻ em, giống như em, chúng em đang lựa chọn quả bóng đẹp nhất để mang về.

Em rất yêu thích khung cảnh chợ phiên ngày Tết ở quê mình. Em mong rằng sẽ có nhiều dịp trở lại quê hương và có thể đi chợ sắm Tết như vậy. Đó sẽ là những kỷ niệm đáng nhớ trong tuổi thơ của em. 

>> Xem thêm: Soạn văn 6 kết nối tri thức 

1.4 Bài viết tham khảo 4

Nếu ai đã sinh ra và lớn lên ở một vùng quê truyền thống, chắc hẳn sẽ rất quen thuộc với những phiên chợ quê. Đối với em, hình ảnh phiên chợ quê luôn để lại dấu ấn đẹp trong những kỷ niệm tuổi thơ.

Chợ phiên ở quê em chỉ họp vào những ngày lẻ như thứ 3, thứ 5 hay thứ 7. Mỗi khi chợ mở cửa, không khí nơi đây lại rộn ràng vui tươi hơn bao giờ hết. Từ sáng sớm, khi mặt trời còn chưa ló rạng sau những dãy núi cao, các bà, các chị và các mẹ đã vác thúng, vác hàng ra chợ. Ai nấy đều hối hả để chiếm một vị trí thuận lợi cho việc bán hàng. Khi mặt trời lên, tất cả các mặt hàng đã được bày ra đầy đủ nhất, đẹp mắt nhất. 

Giữa làn sương sớm ở vùng cao, bóng người thấp thoáng trên con đường ra chợ. Hai bên đường, cây cối dần thức giấc sau một đêm ngủ dài. Những bông hoa cúc dại ven đường vẫn còn ướt đẫm hơi sương, đang vươn lên để đón nhận ánh nắng ấm áp của mặt trời. Những tảng đá trên núi vẫn còn ẩm ướt và óng ánh trong sắc vàng của nắng.

Trong chợ, không khí buôn bán ngày càng tấp nập, kẻ bán người mua rộn ràng, sôi nổi. Ở đầu chợ là những sạp hàng bày bán bún và bánh phở khô cho những ai ghé ngang mua về làm bữa sáng. Đi sâu vào hơn, các quầy thịt với các loại thịt sống như thịt gà, thịt lợn, thịt trâu được bày biện rất vệ sinh trên các khay hàng. Thỉnh thoảng, người bán phải dùng vợt để đuổi những con ruồi vo ve quanh đó. Gần đó là những hàng rau, ngô, khoai, sắn tươi ngon, xanh mướt.

Các loại rau đặc trưng mùa được bày bán không ngừng. Người bán rau tay cầm bình xịt nước, liên tục tưới để rau không bị héo dưới ánh nắng. Đi dạo quanh khu chợ, không thứ gì là không có. Từ những hàng chè, hàng ăn vặt đến sạp hàng quần áo và những đồ tạp hóa xinh xắn như kẹp tóc hay vòng tay. Nhóm bé gái đứng gần đó chăm chú ngắm nhìn mà không dám xin mẹ mua. 

Cảnh chợ phiên diễn ra thật nhộn nhịp và đầm ấm. Thật sự đó là dấu hiệu của một cuộc sống no đủ và hạnh phúc. Nhìn những quầy hàng đông đúc người mua, bày biện đủ thứ trên đời, lòng em cảm thấy ấm áp lạ thường. Mong rằng hôm nay và mãi về sau, nơi đây vẫn giữ được vẻ ấm no, trù phú như vậy. 

1.5 Bài viết tham khảo 5

Cũng như những lễ hội quan trọng khác, khung cảnh phiên chợ quê đã trở nên quen thuộc đối với những người sinh ra và lớn lên ở làng quê và em cũng không ngoại lệ. Hình ảnh phiên chợ quê luôn khắc sâu trong tâm trí em.

Chợ quê em họp theo ngày, được chia thành hai khu chợ. Vào ngày chẵn, chợ sẽ họp ở khu chợ cũ, còn ngày lẻ thì ở khu chợ mới, giúp người dân dễ dàng mua sắm cho gia đình. Ngày nào cũng vậy, khi trời chưa sáng rõ, các bà, các bác đã rộn ràng dọn hàng, mang theo tiếng xe máy và xe vận chuyển vang lên ồn ào cả một vùng. Khi mặt trời lên cao, chợ trở nên đông đúc nhất, tiếng rao hàng, tiếng bán mua, và tiếng cười nói hòa quyện, tạo nên không khí náo nhiệt. Từ trên cao nhìn xuống, những tấm bạt che nắng che mưa sặc sỡ như những chiếc ô khổng lồ đầy màu sắc.

Công việc buôn bán diễn ra hết sức bận rộn. Các sạp hàng và quầy bánh lúc nào cũng đông đúc. Chợ quê em họp theo xã, vì vậy hàng hóa rất phong phú và được chia thành nhiều khu để phục vụ nhu cầu của người dân. Khu đầu tiên là nơi bán hoa, với những bông hoa tươi sắc, được bó lại và đặt trong chậu nước. Những hạt nước trong trẻo trên cánh hoa lấp lánh như viên pha lê. Các bông hoa nằm tươi tắn trong giỏ hàng, chào đón ngày mới. Tiếp theo là khu rau và hoa quả, nơi mọi thứ đều tươi ngon và hấp dẫn. Rau củ quả được các bác nông dân hái từ sáng sớm nên còn giữ nguyên màu xanh tươi, đang được các bà nội trợ lựa chọn thật cẩn thận.

Khu vực tiếp theo là nơi bán đồ ăn nhanh, với những nồi nước đang bốc hơi nóng hổi, tỏa hương thơm ngào ngạt. Không ai đến chợ quê mà không ghé vào thưởng thức bún, phở hay bánh đúc tại đây. Khu cuối cùng là nơi bán đồ tươi sống, với những chú cá khỏe mạnh quẫy đạp trong bể lớn và những chú gà, chú vịt náo nhiệt như đang tranh cãi. Cách đó không xa là khu bán quần áo, với những bộ trang phục sặc sỡ treo đầy khắp các quầy. Người mua kẻ bán qua lại tấp nập. Khi mặt trời lên cao, những tia nắng lại tinh nghịch nhảy múa, chạm vào những chiếc nón của các bà, các mẹ đi chợ. Ánh nắng làm rực rỡ màu sắc của những bông hoa trong giỏ hàng và mát tay những giọt mồ hôi của những người buôn bán. Mọi hoạt động vẫn diễn ra sôi nổi và hứng khởi.

Em rất thích đi chợ quê, mỗi lần về quê em đều rủ bà và mẹ cùng đi. Dù có đi xa sau này, khung cảnh chợ quê vẫn luôn in đậm trong tâm trí em.

2. Soạn bài Viết bài văn tả cảnh sinh hoạt: Cảnh thu hoạch mùa màng

2.1 Bài viết tham khảo 1

Sau một năm học tập căng thẳng, dịp hè vừa rồi, em được bố mẹ cho về quê chơi. Trong chuyến về thăm này, em đã có rất nhiều trải nghiệm thú vị, đặc biệt nhất là cùng ông bà đi thu hoạch lúa.

Khi trời còn tờ mờ sáng và những tiếng gà gáy vang lên, em đã thức dậy để theo ông bà ra đồng. Khung cảnh buổi sáng ở quê thật bình yên và trong lành, hoàn toàn khác biệt với thành phố. Những chú chim sẻ trên cây đa đầu đình hân hoan cất tiếng hót chào đón ngày mới. Dọc con đường, mùi lúa chín thoang thoảng trong gió, hòa quyện với hương hoa cỏ, tạo nên một mùi thơm đặc trưng, độc đáo chỉ có ở thôn quê. Không gian làng quê yên bình cùng cảnh sắc buổi sáng sớm đã tạo nên một bức tranh làng quê tươi đẹp và sống động.

Mùa thu hoạch lúa là thời điểm mọi người ra đồng từ rất sớm. Em nghe thấy tiếng nói chuyện rôm rả, vui vẻ của những bác nông dân từ xa. Khuôn mặt họ ánh lên niềm vui và hy vọng về một mùa màng bội thu. Khi mặt trời vừa ló rạng, người nông dân bắt đầu làm việc. Ai nấy đều hăng hái, có người gặt lúa, người bó lúa. Thanh niên thì gánh những bó lúa lớn lên bờ để chờ máy đến tuốt. Dù trời càng về sau càng nắng gắt, mọi người vẫn miệt mài làm lụng. Sau khi thu hoạch xong, mọi người đều hiện rõ sự mệt mỏi với làn da đỏ bừng và mồ hôi ướt đẫm. Thế nhưng, họ vẫn nỗ lực chất từng bao lúa lên xe, vừa vỗ về vừa vui vẻ nói cười rằng "vụ này thu hoạch không tệ."

Đối với em, niềm hạnh phúc lớn nhất là được trở về thăm quê, cảm nhận vẻ đẹp mộc mạc, chân phương của nơi đây. Sau buổi thu hoạch hôm đó, em càng thêm hiểu và biết ơn những thành quả lao động vất vả của người nông dân. 

2.2 Bài viết tham khảo 2

Nghe tiếng ve râm ran trên cành phượng, em biết mùa hè đã thực sự đến. Em vô cùng háo hức và mong chờ được về quê để thăm ông bà và ngắm nhìn khung cảnh thu hoạch nhộn nhịp của mùa vụ.

Sáng sớm, cả cánh đồng chìm trong màn sương mờ ảo. Khi những tia nắng đầu tiên xuyên qua đám mây, cánh đồng hiện ra thật rõ ràng, khoác lên mình bộ áo vàng óng ả. Đứng giữa không gian rộng lớn ấy, em cảm thấy con người thật bé nhỏ. Nhìn từ xa, không ai có thể nhận ra bờ cỏ phân chia các thửa ruộng. Lúc này, cánh đồng bát ngát tràn ngập sắc vàng rực rỡ của lúa chín, thỉnh thoảng lại rung rinh khi có cơn gió nhẹ thổi qua.

Trong những ngày thu hoạch, mọi người đều hăng say lao động. Các bà, các chị cầm liềm, gặt từng cây lúa nhanh nhẹn, sau đó buộc thành từng bó to để sang một bên. Họ vừa làm việc vừa trò chuyện vui vẻ. Những bác trai vạm vỡ thì chất lúa vào quang gánh và đưa lên bờ để tuốt lúa. Đến giữa trưa, xe kéo đã đầy ắp những bao lúa nặng trĩu, mọi người cùng thúc trâu kéo xe trở về nhà. Con đường vì thế trở nên tấp nập hơn, tiếng nói cười ríu rít hòa vào âm thanh của chim chóc và gió, tạo thành một bản giao hưởng vui tươi của đồng quê.

Khung cảnh thu hoạch ngày mùa nơi thôn quê như bức tranh sống động, hài hòa giữa màu sắc, âm thanh và hình ảnh. Em càng thêm trân trọng các bác nông dân "chân lấm tay bùn" đã vất vả làm ra hạt lúa cho những bữa cơm ấm áp, thơm ngon. Đồng thời, em cũng cảm thấy tự hào về vẻ đẹp giản dị, thân thuộc của đất nước mình. 

Khóa học DUO dành riêng cho các em bậc THCS từ nhà trường VUIHOC, các em sẽ được học cùng các thầy cô TOP trường điểm quốc gia với kinh nghiệm giảng dạy phong phú. Đăng ký học thử để được trải nghiệm buổi học trực tuyến hoàn toàn miễn phí nhé!

2.3 Bài viết tham khảo 3

Sinh ra và lớn lên ở vùng quê thanh bình, tuổi thơ em gắn liền với những hình ảnh đẹp đẽ của quê hương, đặc biệt là cảnh thu hoạch mùa màng, một hình ảnh luôn khắc sâu trong tâm trí em.

Mỗi khi đến mùa vụ, người dân quê em lại trở nên bận rộn hơn. Khi trời còn tờ mờ sáng, các bác nông dân đã vội vã ra đồng để gặt lúa, cùng nhau nhắc nhở phải nhanh chóng hoàn thành công việc trước khi mặt trời lên cao. Dọc đường ra ruộng, ai nấy đều "tay xách nách mang" đủ mọi loại dụng cụ lao động như liềm, nón, mũ, bình nước đá và quang gánh... Có vẻ như, vào mùa thu hoạch, thôn quê lại thêm phần náo nhiệt.

Khung cảnh đồng quê buổi sáng thật yên bình. Từng gié lúa chín cong cong như hình lưỡi liềm, nằm lấp lánh dưới ánh nắng. Trên bầu trời xanh, vài chú chim chao liệng, cất tiếng hót líu lo.

Khi bắt tay vào thu hoạch, không khí trở nên nhộn nhịp. Các bác và các cô phụ trách gặt lúa, đôi tay nhanh nhẹn gặt từng cây lúa rồi bó lại thành từng bó lớn. Chỉ trong chốc lát, thửa ruộng vàng rực rỡ trước đó đã được thu hoạch gần hết, chỉ còn lại những gốc rạ ngắn ngủi. Những bó lúa được chất lên bờ và đem đi tuốt. Nhờ vào máy móc hiện đại, các bác nông dân không cần phải chở lúa về nhà rồi mới bắt tay vào việc tuốt nữa. Họ chỉ cần ôm từng bó lúa và vứt vào miệng máy. Sau đó, từng thúng thóc vàng óng đã được tuốt sạch sẽ được đổ vào bao đem về nhà. Trước khi ra về, mọi người nán lại để thu dọn dụng cụ lao động và tranh thủ phơi rơm ngay tại ruộng.

Dù năm nào cũng chứng kiến cảnh thu hoạch ở quê hương, nhưng mỗi lần nhìn thấy khung cảnh ấy, em vẫn cảm thấy thích thú và vui sướng. Hình ảnh mọi người hăng say lao động đã nhắc nhở em phải luôn cố gắng học tập, để sau này cống hiến hết mình cho quê hương. 

2.4 Bài viết tham khảo 4

Năm ngoái, trong kỳ nghỉ hè, bố mẹ đã đưa em về quê thăm ông bà và em đã có cơ hội tận mắt chứng kiến cảnh thu hoạch ngày mùa. Thật sự, đây là một khung cảnh nhộn nhịp, đông vui và tươi đẹp.

Khi mặt trời thức dậy ở phía đông, chú gà trống cũng bắt đầu cất tiếng gáy chào đón ngày mới. Trong thôn xóm, mọi người chuẩn bị đồ đạc và dụng cụ cho buổi gặt. Một lát sau, dòng người nối nhau trên con đường làng, ai nấy đều vui vẻ, phấn khởi đón chào mùa màng bội thu.

Từ xa nhìn lại, cánh đồng như một tấm thảm vàng rực lớn, kéo dài đến tận chân trời. Trên từng thửa ruộng, những nhánh lúa cong cong đang rung rinh theo cơn gió nhẹ. Nhìn những hạt lúa tròn mẩy, trĩu nặng, các bác nông dân không khỏi háo hức và hạnh phúc. Khi sương tan, mọi người bắt tay vào công việc, ai nấy đều nỗ lực làm lụng. Một số người gặt, bó lúa, trong khi các người khác gánh lúa lên bờ. Trong quá trình làm việc, họ cũng không quên trò chuyện để gắn kết và xua tan cái oi bức của ngày hè.

Khi mặt trời đã lên cao, không khí trở nên oi ả hơn, mọi người tạm dừng để nghỉ ngơi. Họ tháo nón lá xuống, cầm trên tay và phe phẩy cho thoáng mát. Những ánh mắt nheo nheo nhìn về cánh đồng rộng lớn, rôm rả bàn luận về mùa màng năm nay.

Đến gần trưa, mọi người mới thu dọn đồ đạc để ra về. Phía trước, những con trâu khỏe mạnh đang ung dung kéo chiếc xe đầy ắp bao lúa, trong khi các bác nông dân thong thả trở về phía sau.

Bức tranh thu hoạch ngày mùa ở vùng nông thôn sẽ luôn in đậm trong tâm trí em. Qua đó, em càng cảm thấy yêu quý và tự hào về vẻ đẹp của thiên nhiên và con người đất nước Việt Nam. 

2.5 Bài viết tham khảo 5 

Chủ nhật vừa rồi, trường em đã tổ chức một hoạt động ngoại khóa tại huyện Ba Vì. Tại đây, em được chứng kiến tận mắt cảnh các bác nông dân thu hoạch lúa chín, và chuyến đi đã mang lại cho em nhiều trải nghiệm thú vị.

Khung cảnh buổi sáng ở quê thật yên bình và trong xanh. Những âm thanh tươi vui tràn ngập xóm làng, từ tiếng gà gáy báo hiệu ngày mới cho đến tiếng chim ca líu lo, ríu rít. Cũng không thể không nhắc đến tiếng trò chuyện vui vẻ của các bác nông dân đang ra đồng, tất cả hòa quyện tạo nên một bản giao hưởng sống động của quê hương.

Để tránh cái nắng gay gắt của mùa hè, mọi người đã rủ nhau đi gặt từ rất sớm. Những bác nông dân đội nón trắng, nhấp nhô giữa những ruộng lúa. Do đã quen với công việc, họ làm rất thuần thục; một tay nắm chắc các nhánh lúa, tay kia cầm liềm, gặt nhanh chóng. Chẳng lâu sau, những bó lúa lớn đã chất thành đống, nằm rải rác trên cánh đồng. Thanh niên trai tráng lần lượt quẩy từng gánh lúa lên bờ và nhanh chóng xếp gọn vào xe kéo. Mỗi người đều nỗ lực làm việc một cách hăng say, miệt mài. Dù công việc vất vả nhưng họ vẫn nở nụ cười trên môi.

Khi mặt trời đã lên cao, mọi người cũng đã hoàn thành việc thu hoạch. Những cánh đồng lúa chín bây giờ chỉ còn lại những gốc rạ trắng trơ trọi. Trên con đường làng, từng xe lúa nối đuôi nhau trở về, báo hiệu một vụ mùa bội thu.

Sau chuyến đi ngoại khóa ở Ba Vì, em đã biết trân trọng hơn những hạt gạo trắng ngần và những bát cơm thơm dẻo. Đó chính là thành quả lao động vất vả của người nông dân sau nhiều tháng ngày miệt mài chăm sóc. 

3. Soạn bài Viết bài văn tả cảnh sinh hoạt: Cảnh gói bánh chưng ngày Tết

3.1 Bài viết tham khảo 1

Năm nay, khi có thời gian rảnh, bố mẹ em đã quyết định tự tay gói bánh chưng để thờ cúng tổ tiên và thưởng thức trong những ngày Tết.

Khi nghe bố đưa ra quyết định này, em cảm thấy rất phấn khởi. Từ nhỏ, em đã đọc, nghe kể và thấy rất nhiều hình ảnh ấm áp của gia đình quây quần gói và nấu bánh chưng, giờ cuối cùng cũng được tham gia, em không thể ngừng cảm giác hạnh phúc. Hôm đi cùng mẹ mua nguyên liệu, em cẩn thận ôm bó lá dong trong tay, lo sợ làm rách mất. Về nhà, em thích thú quan sát mẹ thái thịt, ướp gia vị, rồi ngâm đỗ, ngâm nếp. Còn bố thì rửa sạch lá, cắt thành những đoạn vừa đủ sử dụng. Em cũng ngồi lại để tước và cắt dây thành các đoạn bằng nhau theo chiều dài mà bố đã chỉ. Sau một buổi sáng bận rộn, cuối cùng công việc chuẩn bị cũng hoàn tất.

Tiếp theo là công đoạn gói bánh. Khi nhìn bố gói bánh, em không khỏi khâm phục vì sự điệu nghệ của bố. Bàn tay bố thoăn thoắt gấp lá, cho nhân vào rồi gói lại, thắt dây như một người thợ làm bánh chuyên nghiệp. Những chiếc bánh qua tay bố đều vuông vức, to như cái đĩa. Bố cũng đã dạy và hướng dẫn em cách gói bánh. Em đã tự tay gói được hai cái bánh chưng, mặc dù không được đẹp nhưng chắc chắn là sẽ rất ngon. Chỉ có lúc buộc dây là em gặp khó khăn, phải nhờ đến sự giúp đỡ của bố thì mới xong.

Khi bố mang bánh ra nấu ở sau vườn, em cảm thấy hồi hộp. Ngồi cạnh bếp lửa, em vừa nhìn nồi bánh sôi sùng sục, vừa lắng nghe bố kể những câu chuyện về ngày Tết khi bố còn nhỏ. Những điều vừa lạ vừa quen ấy làm em cảm thấy nôn nao trong lòng. Một lát sau, mẹ mang ra rất nhiều xiên thịt và rau củ để nướng. Cả nhà quây quần bên bếp lửa, tận hưởng bữa em no nê. Đến khuya, khi em gần ngủ quên thì bánh đã chín. Bố gắp từng cặp bánh ra để nguội và ráo nước. Hai chiếc bánh em gói được đem ra để thưởng thức đầu tiên. Dù hơi xấu xí, nhưng bên trong rất ngon và dẻo. Khi được bố mẹ khen, em thấy xấu hổ nhưng cũng vui mừng.

Trải nghiệm tự gói bánh chưng hôm ấy thật tuyệt vời. Em cảm nhận rõ hơn bao giờ hết bầu không khí tấp nập, rộn ràng của ngày Tết. Có lẽ niềm vui và sự háo hức ấy chỉ trở nên rõ nét khi tự tay chuẩn bị những món ăn cho ngày lễ quan trọng này. 

3.2 Bài viết tham khảo 2

Sau hai năm bị ảnh hưởng bởi dịch Covid-19, năm nay gia đình em đã trở về quê để đón Tết cùng ông bà và các bác. Gia đình em vẫn giữ truyền thống gói bánh chưng vào sáng ngày 29 Tết, và em cũng tham gia để tự tay gói chiếc bánh chưng thật đẹp.

Khoảng 6 giờ sáng, cô em dậy sớm để vo gạo nếp và đỗ xanh đã ngâm từ em hôm trước. Những hạt nếp trắng muốt căng mẩy cùng với những hạt đỗ vàng được rửa sạch để chuẩn bị.

Trong bếp, ông ngoại đang thái thịt lợn mà bà đã mua từ sớm. Miếng thịt được cắt thành từng miếng vừa ăn. Sau khi thái xong, ông ướp thịt với muối và hạt tiêu. Mẹ em nhanh chóng trải chiếu trước nhà, lau sạch những lá dong mà cô đã rửa từ chiều hôm trước, phân loại ra thành hai loại: lá to và lá nhỏ để chuẩn bị cho việc gói bánh. Bố em thì khuân những khúc củi khô từ góc vườn vào sân để chuẩn bị nấu bánh chưng.

Đến hơn 7 giờ sáng, mọi công đoạn chuẩn bị đã hoàn tất. Cả gia đình em bắt tay vào việc gói bánh. Để tạo nên chiếc bánh có hình dáng đẹp, ông nội đã đóng những chiếc khuôn vuông vắn và gọn gàng. Gói bánh theo khuôn giúp chiếc bánh không bị méo. Những chiếc lá dong sau khi rửa sạch được xếp ngay ngắn trong khuôn, sau đó lần lượt cho nếp, thịt lợn, đậu xanh… Cuối cùng, dùng lá giang buộc chặt bánh lại. Dù công đoạn gói bánh nghe có vẻ đơn giản, nhưng để tạo ra một chiếc bánh chưng đẹp mắt ngày Tết, người gói cần phải thành thạo, cẩn thận và tỉ mỉ. Trong suốt buổi gói bánh, gia đình em cùng trò chuyện. Mọi người vừa làm việc vừa lắng nghe ông nội kể những câu chuyện về ngày Tết trong quá khứ. Tiếng cười vang vọng khắp gian nhà.

Ngày hôm đó, em cùng bố ngồi canh nồi bánh chưng, thỉnh thoảng em lại thêm nước để đảm bảo nồi bánh luôn đủ nước. Ngồi bên nồi bánh đang sôi hôi hổi trên bếp củi và vùi những củ khoai mật để nướng là điều em mong chờ nhất mỗi dịp Tết. Em hy vọng truyền thống này sẽ được gia đình em gìn giữ mãi mãi. 

3.3 Bài viết tham khảo 3

Năm nay, cả gia đình em sẽ đón Tết ở quê. Từ ngày 27, chúng em đã khởi hành về nhà ông bà nội ở Bắc Ninh. Đây cũng là lần đầu tiên em được tham gia gói bánh chưng cùng gia đình và tự tay làm nên chiếc bánh chưng xanh vuông vắn, đẹp đẽ.

Em xung phong quét dọn nhà bếp cho thật sạch và trải một lớp giấy bóng để đảm bảo không gian gói bánh được sạch sẽ. Sau đó, em phụ trách công việc lau những chiếc lá dong mà ông hái ở vườn, ông đã chọn những chiếc lá to, xanh và đẹp nhất. Chắc chắn những chiếc bánh chưng chúng em gói ra sẽ rất hoàn mỹ! Mẹ và bà lần lượt mang các nguyên liệu ra. Tiếp theo, mỗi người sẽ tự ngồi gói cho mình những chiếc bánh chưng thật ngon. Mọi người cho các nguyên liệu vào khuôn, nhanh chóng gói ghém và buộc dây để tạo hình cho những chiếc bánh vuông vắn.

Khi những chiếc bánh chưng xanh đã được gói xong, bà em phụ trách công đoạn xếp bánh vào nồi gang, đặt trên bếp củi. Khi những chiếc bánh chưng chín, mùi thơm đặc trưng tỏa ra ngào ngạt, hòa quyện giữa hương vị của gạo nếp, béo ngậy của thịt lợn và đậu xanh. Sau khi bánh chín, bố và ông cùng nhau vớt bánh ra, ép khuôn thêm lần nữa để bánh ráo nước và giữ được hình dáng vuông vắn. Mẹ và em sẽ chọn ra chiếc bánh đẹp nhất để đặt lên ban thờ, thắp hương tưởng nhớ ông bà tổ tiên.

Việc gói bánh chưng cùng gia đình thật sự là trải nghiệm vui vẻ và hạnh phúc nhất của em. Tết trở nên ý nghĩa và ấm áp hơn khi được ngồi bên bà và mẹ, trò chuyện cùng nhau bên nồi bánh chưng đang sôi. Em hy vọng rằng truyền thống này sẽ được gìn giữ và phát triển mãi mãi. 

3.4 Bài tham khảo 4

Tết năm vừa rồi, gia đình em về quê ngoại để đón Tết cùng ông bà sau hai năm phải xa cách vì dịch Covid. Cuối cùng, em lại được ngồi gói bánh chưng cùng ông bà.

Như thường lệ, em 28 Âm lịch, bà ngoại đã chuẩn bị gạo nếp và đỗ xanh, rửa sạch và ngâm sẵn trong nước, đồng thời thái thịt lợn và ướp cho sẵn. Ông thì rửa sạch lá dong và lá chuối, để ráo rồi xếp gọn gàng lên mẹt. Sau đó, ông tỉa ống giang thành những sợi lạt mỏng dài, đều đặn dùng để gói bánh.

Sáng hôm sau, khi trời vừa tờ mờ sáng, ông bà đã dậy để bắt đầu gói bánh. Thường ngày mẹ gọi em mãi cũng không dậy, nhưng khi nghe tiếng ông bảo gói bánh, em lập tức tỉnh ngay. Ông trải một cái chiếu ở sân có mái che và di chuyển dụng cụ gói bánh ra. Nhìn thấy, em cũng nhanh chóng xách đồ phụ ông bà, sắp xếp gọn gàng. Thấy vậy, bà khen em đã lớn, làm em cảm thấy ngại ngùng. Sau khi hoàn tất, bà tranh thủ lên chợ mua đồ nấu cơm trưa, còn em và ông thì ngồi gói bánh. Theo sự hướng dẫn của ông, em cắt lá, gấp nếp và xếp lạt để giúp ông gói nhanh hơn. 

Khi đến phần cho đậu xanh vào, ông nhắc: “Cháu thích ăn bánh có nhiều đỗ xanh, ông sẽ cho thật nhiều nhé!” Ông cứ vun thêm vào cho phần nhân đầy đặn, và tình thương của ông dành cho con cháu thể hiện rõ ràng trong từng chiếc bánh. Em vui sướng khi nhìn ông khéo léo gói từng lớp lá và dặn: “Ra Tết nhớ mang về nhà ăn nhé, bánh này ngon lắm!” Cảm giác thật hạnh phúc khi vẫn được ông yêu thương và chiều chuộng, dù đã lớn. Cuối cùng, ông cũng gói thêm những chiếc bánh mini nhỏ xíu, khiến em nhớ lại kỷ niệm hồi lớp 1, khi em đòi ông phải gói cho mình một chiếc bánh nhỏ để khoe với bạn bè. Nhiều năm qua, hễ gói bánh, ông lại luôn gói dư những chiếc bánh mini như vậy. Dù thời gian đã trôi đi, tình thương của ông dành cho em vẫn vẹn nguyên.

Sau khi gói xong, ông xếp bánh vào nồi lớn để chuẩn bị nấu, trong khi em dọn dẹp sân cho sạch sẽ. Một buổi sáng gói bánh chưng trôi qua không quá náo nhiệt vì năm nay chỉ có gia đình em về ăn tết cùng ông bà, nhưng em vẫn thấy hạnh phúc. Em được ngồi bên ông thân yêu cùng gói bánh tiếp nối truyền thống gia đình suốt bao năm qua. Những khoảnh khắc tuyệt vời như thế thật đáng quý biết bao. 

3.5 Bài tham khảo 5 

Năm nào cũng vậy, vào ngày 28 tháng Chạp, bố em đều gói bánh chưng để đặt lên bàn thờ. Dù chỉ gói bốn cặp bánh thôi, nhiều người vẫn bảo nên mua cho dễ, nhưng bố em vẫn kiên quyết giữ truyền thống này.

Năm nay, vào ngày 28, thời tiết lạnh hơn mọi năm. Đã gần 7 giờ sáng mà trời vẫn còn mù mịt sương mù. Ngoài cổng, em thấy chiếc xe máy đỏ tươi quen thuộc của mẹ vừa trở về từ chợ sớm. Mẹ mang theo thịt lợn và đỗ xanh để chuẩn bị gói bánh. Trong khi đó, bố đã chuẩn bị xấp lá dong rửa sạch và gạo nếp đã ngâm từ em qua. Khi mẹ thái thịt và đồ đỗ xanh, bố đã cắt lá dong thành những miếng vuông vức. Để không khí thêm vui tươi, em vào nhà mở một chương trình Nhạc Xuân cho cả nhà cùng nghe, rồi ra sân xem bố gói bánh.

Bố bắt đầu bằng cách xếp hai sợi dây lạt vuông góc với nhau, sau đó đặt khuôn gói bánh lên giữa. Tiếp theo, bố gấp bốn mảnh lá dong thành hình vuông và xếp vào khuôn. Sau khi chỉnh sửa cho lá đúng vị trí, bố bắt đầu trải nguyên liệu theo thứ tự từ dưới lên: gạo nếp, đỗ xanh, thịt lợn, lại đến đỗ xanh rồi cuối cùng là gạo nếp. Bố biết em thích ăn nhiều nhân và ít gạo nếp, nên chỉ cho một ít gạo nếp đủ để làm vỏ bánh. Cuối cùng, bố gấp phần lá ở trên mặt bánh lại, rút khuôn ra và buộc dây lạt chặt lại, một chiếc bánh chưng đã hoàn thành. Các công đoạn này lặp đi lặp lại cho đến khi hết nguyên liệu. Phần nhân thừa không đủ để làm bánh to, bố đã gói thành chiếc bánh chưng nhỏ bằng nắm tay cho em. Sau khi xong xuôi, bố đem bánh đi luộc, còn em thu dọn và quét sạch góc nhà, rồi rửa nồi, mâm, tô…

Phần thưởng cho sự chăm chỉ của em là chiếc bánh chưng nhỏ xíu chín đầu tiên trong nồi. Em rất thích hoạt động gói bánh chưng ngày Tết, vì nó giúp em cảm nhận rõ hơn không khí Tết trong gia đình. 

4. Soạn bài Viết bài văn tả cảnh sinh hoạt: Cảnh một lễ hội của địa phương

4.1 Bài viết tham khảo 1

Mỗi vùng quê, mỗi miền đất đều mang những phong tục tập quán riêng biệt và những ngày hội chính là những nét đặc trưng đó. Quê em cũng không ngoại lệ; hàng năm, vào dịp Tết đến, làng tổ chức các trò chơi dân gian để mọi người cùng vui vẻ và giải trí.

Ngày hội trò chơi dân gian được tổ chức vào mùng 3 Tết hàng năm, khi trời xuân bao phủ cả đất trời. Không khí tươi mới, đầy sức sống và niềm vui hiện rõ trên khuôn mặt mọi người. Các trò chơi diễn ra tại sân kho của làng, nơi có một sân đất rộng rãi, đủ chỗ cho mọi người tham gia nhiều hoạt động. Có đủ loại trò chơi như vất cù, chuyền, ném pháo đất và đấu vật. Mỗi trò đều mang một phong cách riêng, tạo nên không khí rộn ràng và phấn khởi.

Hội làng là sự kiện lớn nhất trong năm của làng em, lưu giữ trong lòng mọi người những cảm xúc mạnh mẽ, vừa mới mẻ, vừa gợi nhớ về những kỷ niệm xưa cũ ở thế hệ cha ông, họ vẫn cảm nhận được nỗi niềm ấy khi xem các trò chơi diễn ra. Còn lũ trẻ con như chúng em thì chỉ biết háo hức nhìn người lớn chơi và reo hò ầm ĩ. Dù có thắng hay thua, mọi người vẫn giữ nụ cười tươi trên môi. Ngày Tết là dịp để ôn lại truyền thống, gìn giữ và phát huy nét đẹp văn hóa cho thế hệ trẻ.

Mặc dù tất cả các trò chơi đều thu hút người xem, nhưng nổi bật nhất vẫn là trò chơi đánh đu. Ai đu càng cao sẽ giành thắng lợi. Nhiều khi em cảm thấy như người chơi sắp rơi khỏi dây vì đã đu lên quá cao. Trò ném pháo đất cũng tạo ra tiếng nổ lớn, vang xa, khiến người xem thích thú. Người chơi luôn nỗ lực hết mình, không chỉ để giành chiến thắng mà còn để mang đến tiếng cười và sự vui vẻ cho khán giả. Sân kho làng vì thế trở nên đông đúc trong tiết trời se lạnh của những ngày Tết. Ai cũng háo hức, vui mừng khi được hòa mình vào không khí tươi vui và an yên như vậy.

Khi lễ hội kết thúc, mọi người cùng chúc nhau những lời chúc tốt đẹp và trao nhau những phong bao lì xì đầy may mắn. Lễ hội đầu năm với những trò chơi truyền thống luôn là sự kiện mà em và gia đình mong ngóng nhất mỗi dịp xuân về. 

4.2 Bài viết tham khảo 2

Lễ hội chùa Hương có từ lâu đời, bắt đầu từ mùng sáu tháng Giêng sau Tết Nguyên Đán và kéo dài gần như suốt mùa xuân. Khách hành hương từ khắp mọi miền đất nước, Việt kiều và du khách quốc tế đổ về đây, vừa để cầu mong một năm mới bình an, vừa để tận hưởng khung cảnh huyền ảo của Hương Sơn.

Hương Sơn nằm ở huyện Mỹ Đức, Hà Nội, cách trung tâm khoảng 70km về phía Tây Nam. Để đến đó, du khách đi ô tô qua thị xã Hà Đông, Vân Đình, rồi dừng lại ở bến Đục. Từ đây, du khách sẽ lên đò dọc, lướt theo dòng suối Yến trong xanh, bao quanh là những cánh đồng lúa xanh mơn mởn. Trước mặt là những dãy núi trùng điệp tím biếc ẩn hiện trong mây trắng, tạo nên một vẻ đẹp tuyệt vời. Quần thể Hương Sơn là sự kết hợp hoàn hảo giữa thiên nhiên kỳ diệu và bàn tay khéo léo của con người, với các ngôi chùa được xây dựng rải rác trên những triền núi đá vôi, ẩn mình dưới rừng cây xanh.

Khách hành hương sẽ phải vượt qua hàng ngàn bậc đá cheo leo để lần lượt viếng thăm các chùa như chùa Ngoài, chùa Trong, chùa Giải Oan và chùa Thiên Trù cùng động Hinh Bồng, động Hương Tích. Mỗi ngôi chùa đều cổ kính và uy nghi, với đèn nến chập chờn giữa làn khói hương mờ ảo, tạo nên không khí huyền bí và linh thiêng. Mỗi người đến chùa Hương đều mang trong mình một tâm trạng và ước nguyện riêng, nhưng chung quy lại, họ cảm nhận được sự thanh tĩnh, thoát khỏi những lo toan thường nhật, cả thể xác lẫn tâm hồn đều trở nên nhẹ nhàng hơn.

Trên con đường dốc đá quanh co, dòng người nối đuôi nhau lên xuống, với đủ mọi lứa tuổi và miền quê. Tiếng “Nam mô A di đà Phật” vang lên râm ran khắp nơi. Nhiều cụ bà đi thành nhóm cùng nhau, tay chống gậy nhưng bước đi dẻo dai chẳng kém thanh niên. 

Hương Sơn có rất nhiều hang động, nhưng ấn tượng nhất vẫn là động Hương Tích. Khi lên đến đây, du khách phóng tầm mắt ra xa, mọi mệt nhọc tan biến, trong lòng cảm thấy hứng khởi. Khung cảnh trập trùng núi và mây, hoa mơ nở trắng như tuyết tỏa hương thơm ngào ngạt trong gió xuân.

Âm thanh của những chú chim và tiếng suối róc rách tạo nên khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp. Đứng trên cửa động, du khách hít thở không khí trong lành trước khi bước vào bên trong. Động Hương Tích, được chúa Trịnh Sâm ca ngợi là “Nam thiên đệ nhất động”, có cửa động rộng như miệng một con rồng khổng lồ.

Bên trong động, độ rộng và phẳng của đáy động có thể chứa hàng trăm người. Ánh đèn, ánh nến lấp lánh giữa những nhũ đá, các cột đá với muôn hình vạn trạng. Những danh thắng như Hòn cậu, Hòn cô, Nong tằm, Né kén… thu hút khách hành hương đến cầu phúc, cầu lộc, cầu duyên.

Để tham quan hết các chùa ở chùa Hương, du khách cần ít nhất hai ngày. Ngồi trong động Hinh Bồng, lắng nghe tiếng gió thổi tạo thành điệu nhạc du dương, ai cũng cảm thấy lạc vào cõi mộng. Ở đỉnh núi có một tảng đá lớn phẳng, nơi được truyền thuyết kể rằng các tiên ông hàng năm lại xuống trần để đọ tài.

Nhiều huyền thoại khác cũng gắn liền với chùa Hương, làm tăng thêm vẻ kỳ bí và linh thiêng cho địa danh này. Tạm biệt chùa Hương, mỗi du khách đều mang về những kỷ niệm khó quên, như chiếc khánh xà cừ buộc chỉ đỏ, cây gậy trúc hay chuỗi hạt bồ đề.

Du khách ra về trong tâm trạng bâng khuâng, lưu luyến, mong chờ đến mùa lễ hội năm sau. Không ai bảo ai, mọi người cùng ngoái lại nhìn, in đậm vào tâm trí hình ảnh tuyệt mỹ của phong cảnh Hương Sơn, càng thêm yêu mến và tự hào về quê hương gấm vóc của mình. 

4.3 Bài viết tham khảo 3

Mong ước mãi, năm nay em mới được cha mẹ cho đi hành hương về cội nguồn, thăm đền Hùng vào ngày 10 tháng 3 âm lịch. Qua cầu Bạch Hạc, thuộc Vĩnh Phú, em đã nhìn thấy ngọn núi cao lớn in trên nền trời. Xung quanh là những dãy núi hùng vĩ, theo truyền thuyết, đây là đàn voi quy phục về đất Tổ, nhưng một con đã bị đâm chém vào đuôi, đến nay vẫn còn dấu tích.

Đúng là một ngày hội, các cụ ông, cụ bà trong khăn đóng, áo dài truyền thống, còn các anh chị thì diện những bộ quần áo lịch sự đi rước kiệu về đền chính. Tháng ba khí trời mát mẻ, ánh mặt trời rọi xuống những cây cối um tùm, rừng sơn và cọ xôm xuê, xanh mướt như ngọn núi Nghĩa Lĩnh ngạo nghễ, uy nghi. Mỗi đoàn rước theo kiệu sơn son thiếp vàng, cùng tiếng chiêng trống vang dội cả vùng. Cổng đền Hùng nằm ở chân núi phía tây, để thăm các đền, du khách phải leo lên hàng trăm bậc đá ong uốn lượn theo triền núi.

Đền Hùng gồm nhiều bậc cấp. Ở dưới cùng là đền Giếng, nơi có hai giếng nước được cho là giếng tắm của công chúa Mị Nương, con gái vua Hùng Vương thứ 18. Tiếp theo là đền Hạ, nơi bà Âu Cơ sinh ra trăm con, phân chia đi các vùng khác nhau, trong khi người con cả ở lại làm vua Hùng.

Leo thêm khoảng 200 bậc nữa, du khách sẽ đến đền Trung, nơi vua Hùng cùng các Lạc hầu, Lạc tướng bàn việc nước hệ trọng. Đến đền Hùng Vương thứ 6, nơi thờ Phù Đổng, rồi leo thêm hơn 100 bậc nữa, ta sẽ đến ngọn núi Hùng thờ trời đất.

Giỗ Tổ diễn ra vào mùa xuân, vì vậy món lễ vật thường có bánh chưng, bánh giầy, xôi, gà, hoa quả, tạo nên không khí hội hè tấp nập. Mọi người trở về đất Tổ để nhớ cội nguồn và bày tỏ lòng thành kính với tổ tiên qua những nén hương và lễ vật theo phong tục. Bất kể theo tôn giáo nào, mọi người đều cùng chung một niềm tâm niệm trở về cội nguồn dân tộc.

Vì vậy, sau bài phát biểu về ý nghĩa cội nguồn, không khí lễ hội trở nên sôi động với nhiều hoạt động khác nhau. Các cô gái Mường gõ chày lên mặt trống, hòa cùng âm thanh của chiêng cồng, tạo nên một nhịp điệu lạ tai. Bên cạnh đó, các thanh niên thể hiện những điệu múa lân, múa sư tử cùng điệu nhảy sạp vui tươi.

Tại đây, cha mẹ em và nhiều người khác đều rạng rỡ, vui vẻ, cùng nhau ôn lại những câu chuyện về thời kỳ “xã tắc vững bền, vua em hòa thuận”, cùng rất nhiều truyền thuyết thú vị khác mà không thể nào nhớ hết. Có một truyền thuyết kể về vua Hùng đi săn, mà em chỉ nhớ được vài câu:

Vua Hùng một sớm đi săn  

Trưa tròn bóng nắng nghỉ chân chốn này.  

Dân dâng một quả xôi đầy  

Bánh chưng mấy cặp, bánh giầy mấy đôi.

Buổi tối là tiết mục bắn pháo hoa, pháo hoa rực rỡ sáng bừng bầu trời, nhưng cuộc vui vẫn chưa kết thúc. Tiếng hát, điệu nhảy, lễ bái vẫn diễn ra tấp nập, ồn ào trong không gian rộng lớn của núi rừng. 

Ra về, lòng em còn lưu giữ mãi kỷ niệm về chuyến đi thú vị này. Em thật sự cảm nhận được sự cổ kính của đất Tổ đã tồn tại từ hàng nghìn năm. Nơi đây chủ yếu là đồi núi, xen lẫn cánh đồng lúa bát ngát và dòng sông mênh mông... Núi non hùng vĩ, những con đường uốn lượn quanh co, xứng đáng với danh hiệu thủ đô của một thời xa xưa. 

4.4 Bài viết tham khảo 4

Quê hương đất Tổ của em nổi bật với một lễ hội lớn, đó chính là Lễ Hội Đền Hùng (Giỗ Tổ Hùng Vương), được tổ chức vào ngày mồng Mười tháng Ba âm lịch hàng năm. Trong lòng mọi người luôn vang vọng câu ca dao:

“Dù ai đi ngược về xuôi  

Nhớ ngày giỗ Tổ mùng Mười tháng Ba.”

Lễ hội Đền Hùng không chỉ là một sự kiện quan trọng mà còn là dịp để tưởng nhớ các vua Hùng, những người đã có công dựng nước. Lễ hội đã trở thành một biểu tượng đẹp trong văn hóa tâm linh của người Việt. Hàng năm, lễ hội này được tổ chức trang trọng, thu hút đông đảo người dân từ khắp nơi trong cả nước về đất Tổ – Phú Thọ, thể hiện tinh thần “hành hương trở về cội nguồn”.

Lễ hội diễn ra từ ngày mồng 8 đến ngày 11 tháng Ba âm lịch, bắt đầu với phần lễ trang nghiêm, bao gồm các nghi thức dâng hương và lễ vật từ các địa phương để tưởng nhớ 18 vị vua Hùng cùng công lao của các ngài. Một phần quan trọng của lễ hội là các cuộc thi kiệu của các làng xung quanh, góp phần làm cho không khí trở nên náo nhiệt và vui vẻ. Trẻ em háo hức hò reo, chạy theo những đoàn người trong trang phục đẹp rước kiệu. Mỗi làng đều cố gắng đầu tư công sức và tiền bạc để có những chiếc kiệu rực rỡ nhất, bởi người dân tin rằng, kiệu của làng nào giành giải thì làng đó sẽ được các vua Hùng phù hộ.

Phần hội diễn ra với nhiều trò chơi dân gian đặc trưng của quê em như ném còn, chơi đu, đấu vật, và chọi gà. Mặc dù được bố mẹ cho đi hội Đền Hùng thường xuyên, nhưng có lẽ em thích nhất là phần hát Xoan tại đền Hạ. Không khí ở đây vừa mát mẻ vừa thoáng đãng, được thưởng thức những câu hát mộc mạc, bình dị đậm đà bản sắc dân tộc thật tuyệt vời. Hát Xoan là một trong những di sản văn hóa quý giá của Phú Thọ quê em, và em rất tự hào về làn điệu dân ca này.

Lễ hội Đền Hùng thực sự rất ý nghĩa và hấp dẫn. Nó không chỉ là tín ngưỡng thờ cúng các vua Hùng mà còn là nét đẹp văn hóa dân tộc Việt Nam, thể hiện lòng hướng về cội nguồn. 

4.5 Bài viết tham khảo 5  

Mùa xuân trở lại với những cơn mưa phùn nhẹ nhàng, những tia nắng ấm áp, cùng bao cành đào, cành mai đua nhau nở rực rỡ, hòa quyện trong không khí lễ hội nhộn nhịp khắp mọi nơi. Năm nay, thủ đô Hà Nội tổ chức lễ hội đua thuyền tại Hồ Tây, mang đến cho những người con Hà Nội như em cơ hội chiêm ngưỡng cảnh tượng thật đặc sắc và sôi động.

Lễ hội diễn ra vào mùng 9 tháng Giêng Âm lịch, nhằm tạo nên không khí vui tươi của mùa xuân và khẳng định tinh thần đoàn kết trong cộng đồng. Đối với các vùng sông nước, hội đua thuyền còn mang ý nghĩa khai thông dòng nước, cầu nguyện cho một năm mưa thuận, gió hòa. Ngay từ sáng sớm, dân chúng và du khách từ khắp nơi đã tập trung đông đúc. Lễ khai mạc được tổ chức với nhiều tiết mục nghệ thuật đặc sắc và tiếng trống khai xuân rộn ràng. Trên mặt sông, hai mươi bảy chiếc thuyền rồng rực rỡ được trang trí với những viền vàng đỏ hoặc vàng xanh. Cờ bảy sắc được cắm ở đuôi mỗi thuyền, tạo nên bức tranh ấn tượng. Mỗi chiếc thuyền lại khoác lên mình bộ đồng phục khác nhau cùng chiếc áo phao màu cam nổi bật. Những người đua thuyền tươi cười, sẵn sàng tham gia.

Khi tiếng trống vang lên, báo hiệu cuộc đua bắt đầu, các tay chèo hăng hái vung tay, mái chèo quẫy mạnh mẽ trên mặt nước. Hồ Tây bỗng tràn đầy sinh khí, không còn những gợn sóng. Không khí trở nên căng thẳng, các khán giả ven hồ hò reo cổ vũ. Những hàng liễu, hoa sữa và bằng lăng như cũng hòa mình vào không khí náo nhiệt, ngả mình theo làn gió. Cơn gió mạnh trên hồ khiến lá cờ tung bay phấp phới. Tiếng trống vang dội tiếp thêm sức mạnh cho các đội đua. Em cũng hô vang “Cố lên…! Cố lên…” như bao người khác. Những chiếc thuyền vươn mình nhanh chóng trên mặt hồ, tựa như những chú cá vàng đang bơi lội. Làn sương mù của ngày xuân không thể cản bước những chiếc thuyền. Chẳng bao lâu sau, một chiếc thuyền đã về đích, vượt qua chiếc băng đỏ bắc ngang mặt hồ. Mọi người hò hét chúc mừng đội đua chiến thắng. Em cảm thấy lễ hội đua thuyền hôm đó thật vui vẻ, hào hứng và cuồng nhiệt. Lễ hội truyền thống để lại trong lòng thế hệ chúng em những hiểu biết quý báu. Em hy vọng rằng mùa xuân năm sau, mình lại được xem lễ hội này. 

4.6 Bài viết tham khảo 6

Vào đầu tháng Ba âm lịch, quê em ai nấy đều rộn ràng chuẩn bị cho lễ hội Phủ Dầy. Theo lời bố kể, hàng năm, vào ngày mồng 6 tháng 3 âm lịch, người dân tổ chức ngày tưởng nhớ Công chúa Liễu Hạnh tại làng Kim Thái, Vân Cát, Vụ Bản, cách làng em khoảng 10 km.

Sáng nay, cả nhà dậy rất sớm, ăn sáng ngay từ khi trời còn em để chuẩn bị đi dự lễ hội. Mọi người đều ăn mặc chỉnh tề, em và bé Bông cũng diện bộ đồ mới nhất. Đến đường lớn, em đã thấy từng đoàn người đi lại, cười nói vui vẻ, gia đình em cũng hòa cùng không khí phấn khởi đó.

Khoảng 8 giờ sáng, chúng em đến Phủ Dầy. Ôi chao! Các con đường dẫn vào đền thờ chính đông nghịt người. Xe ô tô, xe máy bấm còi liên tục, nhưng đường thì tắc nghẽn, không thể di chuyển nhanh được. Có lúc mẹ em phải bế bé Bông để vượt qua đám đông, trong khi em nắm chặt tay bố để không bị lạc.

Trước ngôi đền chính, đông đúc người đang mặc khăn áo sặc sỡ, vừa đi vừa múa hát. Đền chính là một dãy nhà đồ sộ gồm ba gác chuông, và khi bước sâu vào bên trong, cảnh vật hiện ra uy nghi, lộng lẫy với những đồ thờ sơn son thếp vàng rực rỡ âm ỉ trong khói hương.

Sau khi tham quan khu đền chính, bố dẫn chúng em đến thăm khu lăng mộ của bà Chúa. Theo truyền thuyết, trước đây bà đã báo mộng cho vua về việc sinh hoàng tử, và nhà vua đã cho mang đá ngũ sắc và nhiều loại gỗ quý từ Huế để xây dựng một lăng tẩm to lớn và đẹp.

Trước khi ra về, chúng em còn ghé thăm ngôi đền nhỏ ở làng Kim Thái, bên cạnh có cây chuối thần đã từng nở ra buồng với 120 đến 150 nải. Đi qua khu bán hàng, bố em mua cho hai anh em mỗi đứa một chiếc trống ếch, âm thanh “bông bông” phát ra thật vui tai.

Trên đường về, đi được một quãng xa, em còn quay lại nhìn phong cảnh Phủ Dầy thật hùng vĩ và đẹp đẽ. Bao đời nay, những người thợ nề, thợ mộc đã chung tay xây dựng khu di tích lịch sử về bà Chúa Liễu Hạnh, tạo nên vẻ đẹp của quê hương Nam Định mà nhiều người đi xa vẫn thường nhớ đến. 

HỌC ONLINE CÙNG GIÁO VIÊN TOP 5 TRƯỜNG ĐIỂM QUỐC GIA

Khóa học online ĐẦU TIÊN VÀ DUY NHẤT:  

⭐ Xây dựng lộ trình học cá nhân hóa, giúp con tăng 3 - 6 điểm chỉ sau 1 khóa học

⭐ Học chắc - ôn kỹ, tăng khả năng đỗ vào các trường chuyên cấp 2, cấp 3 

⭐ Chọn thầy cô, lớp, môn học theo mong muốn và thời gian biểu cá nhân 

⭐ Tương tác trực tiếp hai chiều cùng thầy cô, hỗ trợ con 24/7  

⭐ Học lý thuyết đi đôi với thực hành, kết hợp chơi và học giúp con học hiệu quả 

⭐ Công nghệ AI cảnh báo học tập tân tiến, giúp con tập trung học tập

⭐ Tặng full bộ tài liệu độc quyền trong quá trình học tập được biên soạn bởi các thầy cô TOP 5 trường điểm quốc gia

Trải nghiệm khóa học DUO hoàn toàn miễn phí ngay!!
 

 

Trên đây là Soạn bài Viết bài văn tả cảnh sinh hoạt trong chương trình ngữ văn 6 kết nối tri thức. Qua các bài văn tham khảo, chúng ta không chỉ nắm được cấu trúc và nội dung của bài văn mà còn cảm nhận sâu sắc vẻ đẹp của đời sống sinh hoạt hằng ngày. Việc tả cảnh sinh hoạt giúp chúng ta rèn luyện khả năng quan sát, phát triển trí tưởng tượng và gợi ra những cảm xúc chân thật về cuộc sống xung quanh. Hy vọng rằng với những kiến thức đã trình bày, các em sẽ có thêm tư liệu bổ ích để viết nên những bài văn sinh động và đầy cảm xúc.

>> Mời bạn tham khảo thêm: 

Banner after post bài viết tag lớp 6
| đánh giá
Hotline: 0987810990